Tông tộc hoàng thất Điệp Cách cực kỳ coi trọng huyết thống thuần khiết, không được phép pha lẫn với ngoại tộc, giai cấp thấp kém, dân đen, nô ɭệ... Vương thành tôn kính trước hết là Tư tế rồi đến Chế ti, Giáo phụ, sau mới tới Vu sư, Tướng lĩnh, tầng lớp thấp hèn nhất là Công thương*. Vì tư tưởng nghiêm ngặt về huyết thống đó nên suốt mấy trăm năm dâu bể, toàn bộ quyền hành của Địa thành bị tóm gọn trong tay năm tông tộc lớn: hoàng thất Ô thị, đại tư tế Nạp Lan thị, chế pháp Sài thị, thuần vu Tát Lãng thị và cai thành Cao Yên thị. Tiếng nói của thường dân gần như không có trọng lượng, bọn họ giống bầy cừu ngoan ngoãn được các bề trên chăn nuôi. May mắn là qua thời gian, tục lệ này dần dần phai nhạt.
* Trước hết là tín ngưỡng (hệ tư tưởng),rồi đến tộc pháp (tục lệ) với thầy dạy (giáo dục),tiếp theo là y tế và quân đội, công thương xếp cuối cùng.
Chế pháp buông lỏng, các tầng lớp khác nhau, dù là ở trong hay ngoài tộc đều có thể thoải mái giao lưu gần gũi, từ đó phát sinh một vấn đề - con lai. Từng có một thời gian con lai tràn lan ở vương thành, khiến tông tộc Nạp Lan lo ngại về sự hỗn tạp nòi giống Điệp Cách thuần khiết, họ trình với vương: "Dân tộc ta vốn đã thiểu số mà tộc nhân còn thi nhau học thói đua đòi, phóng đãng của ngoại tộc thì liệu hai mươi năm sau sẽ còn ai gìn giữ truyền thống quý báu của cha ông ta?"
Vương hoàng đương thời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-muc/1061118/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.