Hoa Lạc Giản đơn giản trở về thu thập một hồi, 19 liền cùng đoàn phim đi Thiểm Tây quay phim.
Trong khoảng thời gian rời thành phố, Hoa Lạc Giản cùng Thu Giang Lãnh vẫn luôn duy trì liên lạc, cơ hồ dù mệt đến mất thì họ vẫn phải nhìn nhau thì mới ngủ ngon được.
Nên sau đó, khi không nhận được điện thoại của Thu Giang Lãnh hai ngày, cô liền lo lắng lên.
Trợ lí của Thu Giang Lãnh nói cô ấy đi đâu không biết, xin nghỉ hai ngày.
Nếu không có chuyện cực kì quan trọng, cô ấy cũng sẽ không xin nghỉ. Có chuyện, cũng không có đạo lí không nhận điện thoại của cô...
Hoa Lạc Giản có chút lo lắng nên liền kêu người đi hỏi thăm hộ.
Không tìm hiểu thì không biết, tìm hiểu rồi thì quả thật giật mình.
Giang Lãnh, nhập viện rồi.
.......
"Sao giờ mới đến? " Hoa Lạc Giản vừa đến nơi Tỉnh Hàn liền không cho đối phương sắc mặt đẹp.
"Hàn tỷ, Giang Lãnh rốt cuộc có chuyện gì vậy ạ?"
"Bị sốt, không nhìn thấy à?"
"Chuyện gì khiến chị ấy thành thế này?" Hoa Lạc Giản hiển nhiên không bởi vì thái độ không hữu hảo của Tỉnh Hàn mà dừng bước.
Tỉnh Hàn nhìn cô, chần chừ rồi cuối cùng cũng không nói ra, Hoa Lạc Giản có chút không kiên nhẫn.
"Hàn tỷ, không cần biết là chuyện gì, em có năng lực giúp Giang Lãnh."
Hoa Lạc Giản như muốn chứng minh lời mình, đưa cho cô một tấm danh thiếp trong tập danh thiếp đã lâu không dùng.
"HY? Chủ tịch?"
Hoa Lạc Giản gật đầu.
Tỉnh Hàn bán tín bán nghi, nhưng nghĩ lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-phi-hoa-vu-phi-vu-on-nhu-nhuoc-thuy/603255/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.