Mọi người đều cầm giấy bút lên, tự suy nghĩ cẩn thận những manh mối trong đầu, vì số lượng bút không đủ chia mỗi người một cây, thế nên phân ra hai người xài một, ai nhớ tới cái gì thì viết trước.
Giữa chừng Điền Dương từ trong phòng sinh hoạt kia đi ra, lấy nước vỏ cây liễu nấu sôi. Kha Tầm đứng dậy đi nấu một chảo nước rêu cùng dây mây, sau đó bỏ mớ trứng chim mà mình tìm được vào, sau khi nấu chín chia cho mỗi người vài cái ăn tạm cho no bụng, để dành lại vài cái cho Tần Tứ, Điền Dương và Tiếu Khải.
Ước chừng khoảng nửa tiếng sau, mọi người đều viết xong.
“Chúng ta lần lượt thay phiên đọc ra nội dung mà mình đã viết,” Thiệu Lăng nói “Những người chưa đến lượt mình nhớ lưu ý một chút, nếu như có ai trước đó đã nêu ra những điều trùng hợp với điều mình đã viết, thì dùng bút gạch bỏ nó đi, đừng lặp lại lần nữa để tránh cho manh mối bị loạn, cũng làm xáo trộn suy nghĩ của chúng ta, hơn hết là sẽ làm chậm trễ thời gian. Mà nếu như cảm thấy nội dung mình viết ra tường tận chi tiết, có thể cung cấp nhiều manh mối hơn người đang đọc, vậy cứ việc tiến hành bổ sung bất cứ lúc nào. Được rồi, tôi trước nhé.”
Nói xong liền cầm lấy tờ giấy của mình, dùng ngữ điệu có chút chậm nhưng hết sức rõ ràng đọc “Những điểm tôi cho rằng có thể trở thành manh mối: Thứ nhất, mỗi một ngôi nhà trong khu dân cư này đều phát sinh sự kiện đổ máu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-pho/2440231/quyen-12-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.