Lặn xuống nước, dùng ‘tai’ để hô hấp.
Mở hai mắt ra, có thể nhìn thấy được thế giới dưới dáy biển, giống như một tòa thủy tinh cung.
Hai người cũng không có lòng đâu mà đi thưởng thức cảnh tượng kỳ diệu này, tùy theo thanh âm từ xa xa gào rú truyền đến, toàn bộ đáy biển đều lâm vào chấn động, vô số bầy cá bơi nhanh lướt qua trong tầm mắt, tư thái cùng tốc độ tựa như đang chạy trối chết.
Chu Hạo Văn dùng một mảnh vải nhặt được từ ‘áo tăng’ của Hải hòa thượng buộc cái hòm xiết chặt vào bên hông của mình, rồi mới cùng Tần Tứ bơi bơi giữa các rặng san hô dưới đáy biển, tìm kiếm một chổ ẩn náu thích hợp.
Một con trai biển kích cỡ to như cái xe ô-tô đang âm thầm hé xác, lẳng lặng chờ đợi con mồi lầm xông vào.
Tần Tứ hết sức cảnh giác tránh xa con trai nham hiểm kia, bị nó cuốn vào bên trong hoặc là biến thành thức ăn cho nó ấm bụng, hoặc là bị nó “mài giũa” trở thành mấy viên trân châu lấp lánh sáng ngời.
Cuối cùng, hai người tìm được một khe hở với độ rộng thích hợp nằm giữa một mảnh đá ngầm cùng rặng san hô khổng lồ dưới đáy biển, vừa vặn có thể cất chứa hai người họ, sau đó dùng mấy hòn đá chặn lại lối vào, hẳn là sẽ không bị phát hiện.
Hai người vừa núp xong, lập tức cảm giác được bùn cát dưới đáy biển ầm ầm lăn lộn, toàn bộ thế giới dưới nước đều trở nên vẩn đục cực kỳ.
Tiếp theo, tiếng gào rú từ xa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-pho/73415/quyen-13-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.