(Ngụy Trình. Fanart vẽ bởi Nguyệt Thần)
Đó đã là ngày thứ hai Ngụy Trình di chuyển liên tục không ngừng nghỉ mang Kiếm Phong Chi đi tìm Hoàng Thiên Ngạo. Lúc này y hóa thành hắc long cõng người trên lưng lướt gió rời đi.
Đến một trấn nọ, nơi này đã rất gần biển Đông hải, khí trời vô cùng nóng bức. Bọn họ ở Thiên Hoa sơn quanh năm lạnh lẽo, hiện tại nóng như vậy thân thể Kiếm Phong Chi dường như có chút không thích ứng kịp. Cảm thấy người trên lưng hơi thở càng lúc càng yếu ớt, Ngụy Trình liền ngừng lại trên đường, dừng chân ở một khách điếm, tạm thời qua đêm.
Lúc này hai người đang ngồi khoanh chân trên giường, Ngụy Trình rót vào thân thể Kiếm Phong Chi một luồng linh lực. Sau khi xong xuôi, y ôm hắn ngã xuống giường từ từ chìm vào giấc ngủ.
"Phong Chi, Phong Chi..."
Ngụy Trình ôm Kiếm Phong Chi trong ngực, lắng nghe từng hơi thở dần trở nên ổn định của người mình yêu mà không rõ tư vị gì. Rất nhiều năm nay, y đã rất muốn ôm người này, muốn hắn ngoan ngoãn ở bên cạnh mình, nhưng mà hắn một chút cũng không hiểu chuyện. Dù bình thường y có quan tâm hắn, đổi lại chỉ là ánh mắt đề phòng cùng sợ hãi của Kiếm Phong Chi mà thôi.
Khi nhìn thấy hắn như chiếc lá rơi xuống lôi đài, tim y giống như vỡ nát. Y biết mình yêu hắn, nhưng chưa từng nghĩ mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-phung-hoang/552856/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.