"Hẹn trước là một chuyện, tầm quan trọng của khách lại là một chuyện khác".
"Sếp Hứa mới là khách hàng lâu năm của tôi".
"Đồng thời cũng là khách hàng bạch kim của ngân hàng Đông Hải chúng tôi. Ông ấy đến rồi thì cô phải xếp sau".
Dứt lời, giám đốc ngân hàng không do dự gì mà bảo người đưa Hứa Mộc Tình tới phòng chờ.
Phòng chờ này ở ngay cạnh phòng giám đốc.
Trong lúc Hứa Mộc Tình và thư ký đang đợi thì toàn nghe thấy giám đốc Trần và Hứa Hải Phong đang nói chuyện phiếm.
Phòng giám đốc thỉnh thoảng lại vang lên tiếng cười mất cả hình tượng của Hứa Hải Phong.
Hơn một tiếng sau Hứa Hải Phong đi ra từ văn phòng.
"Cháu gái của tôi, bây giờ tới lượt cháu rồi!"
"Tập đoàn của cháu vừa mới thành lập, phải cố gắng nhé chứ đừng có phá sản vội".
Hứa Mộc Tình mím môi, đi vào cùng thư ký.
"Giám đốc Trần, khoản tiền mà trước đây phía ngân hàng các anh đã hứa sao cứ mãi không rải ngân thế?"
"Xin lỗi, khoản tiền đó chúng tôi đã chuyển cho tập đoàn Thái An rồi".
"Tại sao? Chúng ta đã ký hợp đồng rồi mà".
"Cô cứ đợi thêm đi".
"Còn phải đợi bao lâu nữa?"
"Chưa chắc, nhanh thì nửa tháng, chậm thì nửa năm".
"Sao anh có thể nói lời mà không giữ lời vậy chứ?"
"Rầm!"
Giám đốc ngân hàng đập xuống bàn.
"Tổng giám đốc Hứa, cô nên thận trọng lời nói của mình! Ngân hàng chúng tôi là cơ quan kinh doanh, không phải tổ chức từ thiện!"
"Tập đoàn của các cô bây giờ chẳng khác gì mớ bòng bong! Tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2539284/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.