Từ Kiều Kiều với giọng nói ngọt như mật, chỉ vài câu đã dụ tôi đến một quán ăn gần Đại học Tây.
Hai cô gái ríu rít trò chuyện, vừa nhìn thấy tôi đã sáng mắt lên: "Chị chính là bậc thầy nuôi vi khuẩn, Hà học tỷ phải không? Làm thế nào mà chị nuôi vi khuẩn giỏi thế?"
Tôi chỉ có thể nở một nụ cười gượng gạo nhưng vẫn giữ phép lịch sự.
Một lát sau, vài nam sinh đến muộn lững thững bước vào, trong đó có một người trông rất quen.
Người đó có ngũ quan thanh tú, khí chất xuất chúng, thuộc kiểu người mà nhìn một lần sẽ không bao giờ quên.
Từ Kiều Kiều cười, đẩy anh ta đến trước mặt tôi: "Hà học tỷ, đây là sư huynh nghiên cứu sinh của bọn em, người không nuôi nổi vi khuẩn đó."
"Hôm nay để anh ấy ngồi cạnh chị, hy vọng có thể hưởng chút thần khí nhé~"
Cô ấy còn nháy mắt đầy ẩn ý với tôi.
"Hà học muội, tôi là Hướng Dục. Rất hân hạnh được gặp em." Hướng Dục đưa tay ra bắt tay với tôi.
Tôi nhẹ nhàng bắt tay anh ấy: "Hướng học trưởng, nghe danh đã lâu."
Học viện Sinh học của Đại học Tây có một người nổi tiếng như thần, nghe nói rất xuất sắc.
Nhưng tôi chưa từng ghép được tên với mặt. Không ngờ, vị "học thần" Hướng Dục lừng danh đó lại là người có "bàn tay đen" trong việc nuôi vi khuẩn.
Sự trái ngược này thật khiến người ta bất ngờ.
Không khí trong nhóm của Hướng Dục thật sự rất tuyệt, cả nhóm toàn những người trẻ tuổi vừa ăn vừa trò chuyện, vui vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-ra-toi-la-bac-thay-nuoi-vi-khuan/790630/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.