Nhìn chung mọi việc đều rất ổn thỏa, có nơi ở được thu xếp chu tất. Ngắm bầu trời đêm mỹ lệ, ánh sao lấp lánh, bỗng nhiên nhớ lại khung cảnh lần đầu tiên gặp Thạnh Hạo, lòng nhói đau.
“Tiểu thư, khuya rồi, ngủ sớm thôi.” Tiểu Khả cầm đến một chiếc áo khoác nhẹ nhàng khoác lên vai Vũ Phi.
“Quỷ nha đầu, cả ngày nhìn ta.” Nói rồi cùng Tiểu Khả về phòng.
Người trên nóc nhà nhìn thấy Vũ Phi về phòng, mới lặng lẽ rời đi.
Theo bản vẽ của Vũ Phi, thợ may gấp rút làm mấy ngày liền, làm ra hàng mẫu mà Vũ Phi muốn. Lại theo yêu cầu của Vũ Phi, tìm về mười thiếu nữ, để họ chép lại theo lời Vũ Phi, nhanh chóng viết thành năm nghìn bản. Rồi lại thanh đổi bố cục cửa hàng, trước sau đóng cửa, cả mặt tiền dùng lụa phủ kín. Ra lệnh ba ngày sau khai trương của hàng.
Trong vòng ba ngày, phát truyền đơn cho tất cả mọi người trong phố lớn ngõ nhỏ, nội dung của truyền đơn là: Cửa hàng thời trang Trịnh Thị khai trương lại vào ngày mười hai tháng này, năm mươi vị khách hàng đầu tiên đến, tặng miễn phí một bộ quần áo.
Quả nhiên, đến ngày thứ ba, người ngoài cửa xôn xao nhốn nháo, có người đến góp vui, có người cùng ngành đến xem quan cảnh, cũng có người đến để nhận quần áo miễn phí.
Có một cô gái đeo mạng che mặt đích thân chọn năm mươi cô gái vào cửa hàng, mọi người đợi ở bên ngoài, nhìn xem bên trong tấm lụa có thể diễn ra được trò gì. Khoảng một tiếng sau, năm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-ra-vuot-thoi-gian-la-de-yeu-anh/2132888/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.