Sửa lại Nghênh Xuân Lầu một chút, hoàn toàn là một nơi giải trí có hơi hướng hiện đại, ghế ngồi cũ cũng được bọc mới, trên ghế được đệm thêm bông vải, dùng vải hoa đẹp bọc lại, không những nhìn trông rất đẹp, mà ngồi lên cũng rất thoải mái. Bàn cũng dùng vải hoa cùng loại làm khăn trải bàn.
Lụa đỏ tầm thường trên trần nhà cũng đều được đổi thành vải voan màu hồng, cột nhà đỏ, cầu thang cũ cũng được quét vôi nhiều màu. Còn xây thêm một quầy rượu lớn, xung quanh đặt loại ghế chân cao.
Lọ hoa trên mỗi bàn đều cắm hoa hồng, còn đặt một cái bát sứ tinh xảo, bên trong có một ngọn nến, trông rất có phong cách.
Lại tự mình huấn luyện hai người biểu diễn pha chế rượu, gọi đầu bếp cũ đến, bảo họ làm mâm trái cây.
Còn tuyển thêm hai mươi chàng trai cô gái, chỉ đạo họ nhảy múa, đem bản nhạc được soạn xong đưa cho dàn nhạc.
Giao cho ông chủ Trịnh trong vòng hai tháng phải làm xong phục trang cần thiết.
Bận rộn hai tháng, tuyên truyền hai tháng, Vũ Phi cũng mệt muốn chết đi được.
Buổi tối hôm ấy, trong Nghênh Xuân Lầu, đèn sáng huy hoàng, ghế ngồi không còn chỗ trống. Uống rượu do Nghênh Xuân Lầu chế ra, ăn mâm hoa quả được tạo hình tinh xảo, hưởng thụ không khí nơi xứ người, chở đợi, nhìn về phía sân khấu.
“Xin kính chào tất cả các vị khách quý, tại hạ Tiêu Nam. Xin chân thành cảm ơn các vị đã đến, hôm nay là ngày lành tháng tốt Nghênh Xuân Lầu chúng tôi khai trương lại, ngoài tiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-ra-vuot-thoi-gian-la-de-yeu-anh/2132891/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.