Hương Diệp nghe vậy, cúi đầu nhìn hắn, trong mắt mang theo chút lạnh nhạt, Ngọc Sanh Hàn kéo tay cô, lại bị cô nhẹ nhàng tránh ra, nhìn Ngọc Sanh Hàn, lãnh đạm nói, “Nếu anh không muốn đi, vậy em đi,”
Nói xong, đứng dậy, Tần Khê thấy Hương Diệp đứng lên, lại nhìn sắc mặt không mấy đẹp mặt của Ngọc Sanh Hàn, nhất thời cảm thấy có chút không ổn.
Hương Diệp đứng dậy, Ngọc Sanh Hàn kéo tay cô, gọi cô, “Hoàng hậu.”
Hương Diệp có chút xa lạ nhìn Ngọc Sanh Hàn, hai chữ Hoàng hậu này, chỉ vào lúc có người ngoài hắn mới gọi, lúc này nghe, cảm thấy sao thật xa lạ, Hương Diệp nhẹ nhàng kéo tay hắn ra, thản nhiên nói, “Không phải em lấy thân phận Hoàng hậu để đến thăm cô ấy, em đến gặp cô ấy, là bởi vì cô ấy là người đã thích anh.”
Nói xong, không để ý đến sắc mặt cực kỳ khó coi của Ngọc Sanh Hàn, bỏ đi, mới vừa đi đến cửa, đã bị người phía sau kéo lại, đi thẳng về hướng Phượng Hoàn cung, Hương Diệp cũng không giãy dụa, mặc hắn lôi kéo.
Phía sau, bởi vì Ngọc Sanh Hàn tự mình bỏ đi, để lại cho Tần Khê một cục diện rối rắm, khoát tay giải thích với sứ thần, “Cái này, Hoàng thượng chúng ta đột nhiên có việc quan trọng. . .”
Khóe miệng sứ thần giật giật, việc quan trọng của Hoàng thượng, nhìn qua sao giống như là đi dỗ Hoàng hậu vậy?
Mà đầu kia, bên trong Phượng Hoàn cung, Ngọc Sanh Hàn kéo thẳng Hương Diệp vào trong phòng, bấy giờ mới buông cô ra, có chút không kiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-si-hoang-hau/2436649/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.