Hôm qua khi đấu với Tống Nam Sơn, hắn dùng Phong Vân Một Trăm Lẻ Tám Kiếm vô cùng sướng tay, lờ mờ cảm giác được thứ gì, như là bắt được một tia kiếm ý. Lúc đó cảm giác như là tại cuồng phong liễu lâm luyện Phong Vân Một Trăm Lẻ Tám Kiếm, luyện đến điểm mấu chốt.
Cái gì là mưa to?
Lục Nguyên bất giác đi vào trong sân, mặc kệ mưa đập vào người. Cảm giác cơn mưa, cũng nhớ lại cảm giác ngày hôm qua chiến đấu cùng Tống Nam Sơn. Khi đó hắn đang vui vẻ đầm đìa thắng Tống Nam Sơn thì bởi vì thắng rào rạt, tương xứng với mưa to, tìm đến một tia cảm giác.
Hiện nay lại lần nữa tìm về cảm giác đó.
Mưa to đập vào áo xanh, đập vào làn da. Những giọt mưa đập vào người có cảm giác nhoi nhói, tuy cảm giác này nhẹ đến gần như bỏ qua. Lục Nguyên ngẩng đầu cảm nhận mưa tầm tã che cả đất trời. Màn mưa bện thành thiên địa.
Đây chính là mưa to!
Mưa lớn xối xả, Lục Nguyên tiếp tục mặc kệ hạt mưa thấm ướt người, đầu óc rơi vào cảnh giới si mê. Dưỡng Ngô kiếm trong tay bất giác vung, thân kiếm sáng choang vừa vung ra thì trên thân kiếm đã đầy giọt nước. Lục Nguyên hít một hơi dài.
Trường kiếm biến đổi, không ngừng xuất chiêu thức. Chiêu thức đang múa không liên quan gì đến Phong Vân Một Trăm Lẻ Tám Kiếm, là một bộ kiếm pháp ngẫu nhiên. Kiếm pháp kia cực kỳ cuồng bạo nhưng sơ hở cũng rất nhiều. Tùy ý một chiêu đã có năm, sáu sơ hở, thậm chí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-son-tien-mon/483124/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.