Hai tay Mẫn Dao run rẩy chống đỡ cơ thể mềm nhũn không còn chút sức của mình. Cô cắn chặt môi, đôi mắt đen láy ngập nước giống như những đốm sao vẩy lên bầu trời, rải đầy khắp dải ngân hà sáng chói, vừa lấp lánh vừa rực rỡ lại khiến người ta yêu thương.
Mạc Cảnh Sơ khẽ cười và đè cô lại, chiếc lưỡi ấm áp liếm láp bắp đùi trắng nõn mịn màng của cô, đầu lưỡi men theo đường cong lả lướt phác họa làn da trơn bóng làm người say mê, cho đến khi chạm đến chiếc q/u/ầ/n l/ó/t đã được nhuộm mật dịch dâm đãng kia… thì anh mới ngừng lại rồi nhìn cô, mở miệng trêu chọc: “Em muốn anh cởi xuống… hay là không?”
Mẫn Dao nghe thấy thế thì hàng mi run rẩy giống như cánh bướm bay phấp phới giữa khóm hoa, cô khẽ hít một cái, rồi ngập ngừng nói: “Nơi đó bẩn… đừng, đừng cởi…”
Mạc Cảnh Sơ khẽ nhướng mày, anh nghiêng đầu cười trông hết sức ngây thơ vô tội. Thế nhưng ngón tay của anh lại lặng lẽ bò lên giữa hai chân của Mẫn Dao, vạch q/u/ầ/n l/ó/t của cô qua một bên, khiến cho mật huyệt vừa mềm mại vừa xinh xắn đang núp ở bên trong… lộ ra ngoài trong ánh mắt luống cuống của cô.
Anh nhìn cửa hang trắng nõn thấm đẫm mật dịch rồi từ từ nheo mắt lại. Nơi đó rõ ràng nhỏ bé lại cực kỳ yếu ớt nhưng nó vẫn có thể chứa hết thân dưới tựa như mãnh thú của anh…
Mạc Cảnh Sơ liếm môi, nhìn h/o/a h/u/y/ệ/t mấp máy vì Mẫn Dao hồi hộp rồi lại phun ra một ít mật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-tam-gui-nam-kha/490014/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.