Lôi Dĩnh biết, nếu ko nói rõ ràng, hắn nhất định sẽ ko bỏ qua, nhưng ngẫm lại biểu hiện của hắn như vậy, có phải hay ko đã để ý nàng? Nếu ko thì sao lại tức giận như vậy? Nghĩ thế, tâm Lôi Dĩnh lại sáng rực lên
“Cô lỗ” một tiếng vang lên nhắc nhở Lôi DĨnh,nàng hiện tại đang rất đói bụng, buổi sáng sau khi tiếp điện thoại xong, hoàn toàn từ đầu đến cuối vẫn chưa ăn được bao nhiêu, giữa trưa thì ko còn phải nói, hiện tại đã hơn 6 giờ rồi, có thể thấy, cả một ngày cũng chưa có hột cơm nào vào bụng , nàng đói đến mức nào
“Em hiện tại đã đói bụng, có thể để em ăn xong rồi nói chuyện được ko?” Lôi Dĩnh giương mắt, tội nghiệp nói
Cung Thần Hạo mau chóng gật đầu, xem chừng bộ dạng này của nàng, khẳng định buổi trưa cũng chưa ăn cơm, sao nàng ko chịu chăm sóc mình tốt chứ?
Lôi Dĩnh nhìn thấy hắn gật đầu, ngay lập tức xoay người rời đi, nàng đơn giản làm 2 món ăn, 1 món canh, lấy 2 chén cơm đặt trên bàn, vừa định gọi hắn, hắn đã nhẹ nhàng khoan khoái từ phòng ngủ đi ra, có vẻ như đã ko còn lạnh lùng như lúc trước
“Ăn cơm đi! bởi vì đói bụng, cho nên em chỉ đơn giản làm 2 món đồ ăn” Lôi DĨnh hướng hắn tươi cười, mà tóc của nàng lúc này cũng đã được cột lên
Hai gò má sưng tấy đột ngột ấn sau vào mi mắt Cung Thần Hạo, khuôn mặt của hắn ko hẹn lại trở nên lạnh lùng
Lôi DĨnh ko nhận thấy biến hóa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-tam-tong-giam-doc/1166402/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.