Sau khi xuống máy bay, Lê Lê và họa sĩ truyện tranh không hề nhắc đến chuyện này, cũng không hỏi Thiên Xứng vừa rồi ở đâu. Mà Thiên Xứng cũng im lặng như thường lệ, hai bên ngầm hiểu ý nhau lật qua trang này.
Lúc thử giọng có chút tẻ nhạt, đây là lần đầu tiên Lê Lê tham gia vào chuyện này, mà người trong thế giới truyện tranh trong lòng cô đã có hình dáng chân thực, bây giờ nghe bất cứ giọng nào cũng cảm thấy không phải người đó.
Đây cũng là một loại giả dối sao? Lê Lê chống cằm nghĩ.
Nghĩ đến ‘quy tắc’ của Thiên Xứng, rồi lại nghĩ đến định nghĩa ‘giả dối’ của mình đối với thế giới truyện tranh ngay từ đầu, và cả hiện tại khi biết đó là một thế giới chân thực. Lê Lê phát hiện ra sự hiểu biết của cô về dị năng của mình hình như vẫn luôn là khiến người khác tin tưởng, người khác tin rồi cô có thể đảo ngược thật giả. Nhưng đồng thời bản thân cô tin rồi cô có thể khiến mình thay đổi, biến thành dáng vẻ mà cô định nghĩa.
Thiên Xứng cấp SSS có thể bỏ qua ý muốn của người khác, biến bản thân thành một khái niệm ‘trao đổi’, vậy cô thì sao?
Cô có thể tự do định nghĩa mảnh hỗn độn trong lòng mình, tự mình quyết định thật giả không?
[Bạn dường như đã nghĩ thông suốt rất nhiều.] Giữa lúc thử giọng, hệ thống nói.
“Dường như là sao chứ?” Lê Lê lẩm bẩm.
Cô quay đầu, nhìn họa sĩ truyện tranh đang nói chuyện với nhân viên, rồi lại nhìn kịch bản trong tay.
"Nếu lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-than-thanh-nhan-vat-duoc-yeu-thich/2899379/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.