[Hàm Chức]: Cực Hắc vậy mà sắp kết thúc rồi, tớ vẫn cảm thấy như mới hôm qua mình thích Hắc Cách vậy.
[Miêu Lạp]: Lúc cậu thích Hắc Cách thì hắn vẫn chưa phải là chuyên gia ngược đâu.
[Lại Lại]: Đừng chửi nữa, đừng chửi nữa, muốn khóc quá, lúc tớ thích Lê thì cậu ấy cũng không phải chuyên gia ngược hu hu hu...
[Lộ Lộ]: Cũng không biết tập cuối cùng danh tiếng của tiên tri đế quốc có thể lật ngược lại được không nữa.
[Vũ Vũ Đừng Khóc]: Tớ thì hy vọng tất cả những gì đại ca Hắc Cách làm cho họ đều được phơi bày, gà con khóc nhè không phải cũng nhận ra rồi sao, khả năng rất lớn! Nhưng đại ca Hắc Cách có lẽ lại không muốn...
[Lại Lại]: Đúng vậy, đây là con đường hắn đã chọn, con đường hắn sẽ không quay đầu lại.
[Hàm Chức]: Tớ chính là thích Hắc Cách như vậy, nhưng tớ cũng hy vọng hắn được bình an.
[Miêu Lạp]: Tớ cũng thích Hắc Cách như vậy.
[Lộ Lộ]: Quyết định rồi! Nếu họa sĩ truyện tranh vẽ BE chúng ta sẽ bắt cóc họa sĩ đến sửa lại kết cục! Không ai được cướp đi người anh mà Corgi nhỏ quan tâm nhất!
[Những người khác]: Cho tớ một suất!
Lướt điện thoại, Lê Lê thầm nghĩ họa sĩ truyện tranh thật ra cũng khá vô tội, dù sao anh ta chỉ là vì hành động của cô mà có được linh cảm, chứ không phải cố ý muốn viết cái kết như vậy.
Họa sĩ truyện tranh có phải cũng là một kiểu người đổ vỏ cho thương hiệu không nhỉ? Cô nghĩ.
“Lily! Họa sĩ truyện tranh không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-than-thanh-nhan-vat-duoc-yeu-thich/2899382/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.