JERUSALEM: NGÀY 23 THÁNG 3
Hai giờ sáng, chiếc điện thoại của Gabriel reo vang. Yaakov gọi.
“Có lẽ chuyến viếng thăm của anh đến Mukata đã bứt dây động rừng rồi”.
“Cậu đang nói gì thế?”
“Tôi đang ở ngay trước cửa nhà anh”.
Điện thoại mất tín hiệu. Gabriel ngồi bật dậy và lẳng lặng thay đồ trong bóng tối.
“Ai thế anh?”. Chiara hỏi giọng ngái ngủ. “Chuyện gì thế?”
“Anh không biết”.
“Anh định đi đâu?”
“Anh không biết”.
Anh cúi xuống hôn lên trán cô. Chiara giơ tay ra khỏi chăn, choàng qua cổ và kéo anh sát lại. “Cẩn thận nhé anh”, nàng thì thầm và hôn lên má anh.
Một lúc sau Gabriel bị đẩy vào chiếc xe Volkswagen Golf không biển số của Yaakov, chiếc xe phóng nhanh về hướng Tây ngang qua Jerusalem. Trong bộ trang phục Do Thái, Yaakov lao hết tốc lực, một tay cầm vô lăng còn tay kia là cốc cà phê và điếu xì gà. Ánh đèn pha của những chiếc xe chạy ngược chiều rọi thẳng vào khuôn mặt lốm đốm vết rỗ của tay tài xế bạt mạng này.
“Người đó là Mahmoud Arwish”. Yaakov nói. “Một trong những viên nội gián quan trọng của chúng ta bên trong chính quyền Palestine. Hắn ta làm việc trong căn cứ Mukata. Thuộc hạ thân cận của A’one”
“Ai chủ động liên lạc?”
“Arwish đã gửi ám hiệu cách đây vài giờ và nói rằng hắn ta muốn nói chuyện”.
“Về chuyện gì?”
“Dĩ nhiên là về Khaled”.
“Hắn ta biết được những gì?”
“Hắn không muốn nói”.
“Tại sao phải là tôi? Tại sao hắn không nói chuyện với người giám sát của mình?”
“Tôi là người giám sát hắn”. Yaakov nói, “nhưng người hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-than/2131651/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.