Bạch Tử Họa mang Thiên Tầm về Đại Linh sơn, trong núi có nước suối.
Nước suối ấy xuất phát từ Sinh Mệnh tuyền, là nước thánh bảo mệnh chữa thương giải độc dưỡng thân, chỉ có người đứng đầu tiên giới mới có thể đến.
Chỉ cần một giọt nước suối, người phàm có thể cường kiện, kéo dài tuổi thọ, người tu tiên luyện võ thì đạo hạnh có thể tinh tiến, tu vi tăng nhiều.
Thiên Tầm mơ hồ cảm thấy mình đang ở trong một cái ôm, như trên đám mây, như ở gió mát, mùi hương quen thuộc lại xa lạ.
Nàng đoán xem là ai, chỉ muốn phóng túng chính mình, không muốn tỉnh lại.
Mệt mỏi quá mệt mỏi quá, chỉ muốn dựa vào hắn không muốn buông ra.
Sư phụ, Tiểu Thiên vẫn chỉ muốn được bồi bên cạnh người, chỉ là nguyện vọng đơn giản như vậy mà ông trời vẫn khó xử nàng không thể thực hiện.
Thiên Tầm cảm thấy Bạch Tử Họa ôm nàng tới rồi một tiên sơn tràn đầy linh khí, khác với Vân Sơn tú lệ, Trường Lưu uy nghiêm, nơi này có hơi thở ngọn nguồn sinh mệnh.
Giống như hết thảy trên thế gian đều từ đây mà có, cảm giác trong lòng an bình giống như không phải suy nghĩ gì nữa.
Thân mình được ngâm trong nước suối ấm áp như ngọc, quỷ long cẩm bào nặng nề trên người bị nhẹ nhàng cởi ra, chỉ để lại áo trong và cái yếm.
Áo ướt đẫm, mỏng manh như cánh ve, càng khiến cái yếm trở nên tiên diễm tươi đẹp, thân thể cô gái như đầy đặn nhỏ bé, đường cong cũng rõ ràng.
Thiên Tầm theo bản năng muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-thien-cot-2/514805/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.