[1] Đóa hoa nở hai lần nói về hoa Bỉ Ngạn ở cõi Niết Bàn, hoa nở rồi mới mọc lá, đông đến lá không rơi, hè về lá rụng đầy, ý chỉ hoa và lá mãi mãi không thể cùng xuất hiện, vĩnh viễn không thể ở bên nhau. Nở một ngàn năm, rụng một ngàn năm, hoa lá vĩnh viễn không thể gặp gỡ. Người ta thường dùng câu này để tả một đôi tình nhân có duyên nhưng không có phận, bởi vậy mới nói hoa Bỉ Ngạn nở hai lần, mà lần nào nở cũng bi thương.
“Sư huynh...” Vân Ẩn ngơ ngẩn nhìn gương mặt giống mình y đúc. Nhiều năm qua, đây là lần đầu tiên hắn thấy mặt sư huynh, nhìn sư huynh hắn như thấy mình trong gương vậy, nhưng có vẻ tiều tụy hơn.
Vân Ế vội vàng xoay người lại, đừng, đừng gọi y là sư huynh, y là em trai ruột của hắn mà!
“Nói đi, đệ biết huynh không phải là người giết sư phụ và cướp xích Thuyên Thiên, đúng không?”
“Là ta...” Giọng Vân Ế khản đặc.
“Đệ không tin, đệ không tin! Sư huynh, rõ ràng huynh tốt với đệ như vậy, nói cho đệ đi, rốt cuộc huynh có nỗi khổ gì, có phải bọn Xuân Thu Bất Bại dùng gì đó ép huynh không?
Ai có thể ép ta? Trừ ngươi ra...
“Ngươi giết ta đi, báo thù cho sư phụ, thanh lý môn hộ cho Mao Sơn...”
Vân Ế lạnh lùng nhìn hắn, biết trận này người đánh là hắn thì mình chắc chắn bại trận. Nếu đã như thế không bằng hai người đồng quy vu tận.
Nói xong y cùng một lúc lấy máu từ mười đầu ngón tay, dần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-thien-cot/517672/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.