"A a a a cứu mạng a a a a. . ."
Đúng vậy, đó là tiếng hét của một nữ nhân thật bi thảm vang lên. Nhưng ta bảo đảm rằng đó không phải tiếng hétcủa Hoa Thủy Tiên ta đây mà là Xuân Đào a. Biết gì không? Khi ta cùng Xuân Đào tiến sâu vào phòng ngủ của nhịtỷ thì đập vào mắt là một màn...tự tử treo cổ bằng vải lụa trắng a. Tacùng Xuân Đào vừa cố lôi Hoa Kim Chi vừa hét kêu cứu mạng. . .
. . .phặt! Vải lụa bị cắt đứt và nhị công chúa bịrơi xuống nền đất dưới còn có hai cái đệm thịt người. . .
"Khụ khụ. . ." Hoa Kim Chi ho vài tiếng, hít thở, hít thở lấy không khí.
"Nhị tỷ, nhị tỷ?" Hoa Thủy Tiên vỗ lưng nàng lo lắng hỏi "Không sao chứ, nhị tỷ?"
"Ngươi. . .tại sao lại cứu ta? Sao không để ta chếtđi. . ." Hoa Kim Chi đôi mắt đỏ hoe, không kiềm chế được mà ôm lấy Hoa Thủy Tiên khóc òa lên.
"Tại sao? Rất có nhiều lý do để tỷ tiếp tục sống mà." Hoa Thủy Tiên mỉm cười trấn an nàng.
"Hu hu. . .tại sao mọi người lại ghét ta? Tại sao họ lại cưng chiều yêuthương ngươi mà không quan tâm ta? Hu hu. . ." Hoa Kim Chi càng khóc càng bi thảm hơn là Hoa Thủy Tiên không có lỗi lầm mà áy náy khó tả. Thật đau lòng.
"Nhị tỷ, muội hiểu mà. .." Hoa Thủy Tiên cười nhạt mà u buồn.
"Hiểu ư? Hu hu. . .ngươi chả hiểu gì hết hu hu. .." Hoa Kim Chi siết chặt tay nàng mắng to "Ta cáigì cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-thuy-tien/2530265/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.