*Ngư Dương: từ cũ, chỉ để nơi hai bên tham chiến.
Hi Lam, vốn là một tiên tử, mang tình duyên chưa dứt kiếp trước, mang nhớ nhung trọn đời vì bỏ lỡ Thái Vi tiên tôn, đi tới phàm trần.
Đây là một câu chuyện rất đau lòng, lại có chút sầu não, nhưng khi Bùi Hi Lam tỉnh táo lại, nàng lại nghe thấy câu nói đầu tiên là: "Cao Tiên Chi* không thể chết được!"
*Cao Tiên Chi ( ?-756): Tướng nhà Đường trong lịch sử Trung Quốc.
Ông tham gia cuộc chiến chống quân Thổ Phiên phía tây Trung Quốc và chống An Lộc Sơn trong loạn An Sử.
Đây là tiếng của phụ thân Bùi Kiều Khanh, Hi Lam còn chưa hoàn toàn thoát khỏi giấc mộng cũ, ngoài cửa đã truyền tới tiếng bước chân thong thả, giọng nói lo lắng của Bùi Kiều Khanh cũng truyền tới từ xa xa: "Hôm nay Lạc Dương thất thủ, nước đang hỗn loạn, lòng quân không yên, lòng người tan rã, bệ hạ xử tử Đại tướng chiến tích hiển hách, chỉ có thể ra quân càng bất lợi hơn! Không được, ta phải đi dâng thư can gián ngay bây giờ!"
Sau đó là tiếng của Bùi phu nhân: "Đừng, đừng, không được lỗ mãng, bệ hạ đang bực bội, nếu ông động vào nghịch lân của ngài ấy, e là..."
"Nước của nam nhi chính là nhà, đập mái chèo thề*, làm sao có thể tham sống sợ chết ở giờ phút quan trọng này?"
*Xuất phát từ trong Tấn Thư · Quyển 62: Tổ Địch truyện: Tấn dẫn quân Bắc Phạt Tổ Địch, lúc sông tới giữa dòng đã đập mái chèo đứng thề khôi phục Trung Nguyên, sau thường dùng để ca
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-tien/8435/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.