Hàn Phong triệu tập người trong đội quả nhiên là có nội gián trong đó hắn chính là người được Bạch Long đưa vào.
Hắn biết sóng gió chuẩn bị bắt đầu và cơn mưa máu chuẩn bị đổ xuống bọn họ là muốn diệt trừ hắn đây mà muốn cướp người trong tay của hắn đừng mơ.
Hàn Phong đôi mắt băng lãnh như giã thú nhưng bên trong nó chứa ít nhất 1 phần lo sợ thế giới này có thể sụp đổ nhưng Hoắc Du không thể rời bỏ hắn.
Hàn Phong nhanh chóng trở về để tìm kiếm hình bóng bé nghịch ngượm nụ cười ấm áp hắn rất nhớ chỉ k nhìn thấy cô 1 giây thôi là hắn lại thấy nhớ.
- Mèo nhỏ anh về rồi.
Đáp lại tiếng gọi của anh là sự im lặng Hàn Phong chạy lên phòng căn phòng k có người mà hằn cần tìm.
- Mèo nhỏ em ở đâu.
- Thưa thiếu gia Hoắc Du tiểu thư ra ngoài rồi.
- Đi lúc nào
- Cậu đi một lúc thì cô ấy đi ạ.
- Ừm ra ngoài đi
Hàn Phong ngồi xuống giường trầm tư suy nghĩ.
Hoắc Du và Mộc Tâm chạy thoát được đám người đuổi theo.
Hoắc Du nhìn người láy xe nãy giờ ánh mắt hắn luôn quan sát mọi hành động của cô và Mộc Tâm.
- Có thể dừng xe được rồi cám ơn anh nhiều lắm.
Hoắc có cảm giác k thoải mái với ánh mắt đó như thăm dò điều gì đó.
Từ Nhã tấm xe vào lề đường hắn thấy rất thú vị với 2 người này nhất là người con gái tên Hoắc Du.
Từ Nhã bước ra xe đôi chân thon dài thẳng tấp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoac-du/56178/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.