Chương 66
Đứng trước của phòng làm việc của chủ tịch, trước mắt lại hiện ra khuôn mặt điển trai của Hoắc Vân Thành, trái tim của Thư Tình không hiểu sao đập mạnh.
Giơ tay gõ cửa, bên trong truyền tới giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Hoắc Vân Thành: “Vào đi.”
Thư Tình đẩy cửa bước vào, cô trực tiếp đi tới trước mặt Hoắc Vân Thành đoạn đặt cà phên lên bàn của anh: “Cà phê của anh.”
Hoắc Vân Thành hơi híp mắt, con ngươi thâm thúy rơi trên người Thư Tình.
Tối qua anh uống say, trong lúc chếnh choáng, anh nhìn thấy Đường Đường.
Anh cảm thấy Đường Đường của tối qua rất chân thực, lúc ấy anh thực sự cho là Đường Đường đã quay về.
Thế nhưng sáng nay khi tỉnh dậy, anh lại nhìn thấy Hoắc Thiến đang ngồi ở đầu giường.
Hoắc Thiến nói rằng đêm qua là cô ta đưa anh về phòng, nhưng Hoắc Thiến không phải là Đường Đường!
Lẽ nào tối qua chỉ là do anh nằm mơ sao?
Nhưng vì sao cảnh trong mơ lại chân thực đến như vậy?
“Cà phê đã mang đến, nếu không còn việc gì khác thì tôi đi trước.” Dưới cái nhìn chăm chú qua đôi con ngươi thâm thúy của Hoắc Vân Thành, Thư Tình cảm thấy hơi mất tự nhiên, vì vậy cô dùng giọng thản nhiên nói.
Vừa định xoay người đi, Thư Tình chợt nhớ tới gì đó, cô lấy ra ciếc cúc áo bằng kim cương kia, tự tay đưa cho Hoắc Vân Thành: “Đúng rồi, cái này của anh, trả lại cho anh này.”
Hoắc Vân Thành cúi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoac-tong-toi-muon-tu-hon/242493/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.