Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
"Ta là chị Lạc Thần của em mà? Sao vậy, em không nhận ra ta sao?" Lúc Thần Sông nói với tôi mấy lời này, ánh mắt đuôi mày đều là ý cười dịu dàng, cười vô cùng đẹp, nhẹ nhàng uyển chuyển, cũng rất say lòng người khiến tôi mê say đến nỗi có chút ngượng ngùng khi vạch trần cô ta.
Nhưng giả thì là giả, tôi vẫn phải xem xem ai có gan lớn tới vậy dám giả mạo Thần Sông lừa gạt tôi. "Cô đừng lừa gạt tôi, cô không phải Lạc Thần, Lạc Thần cũng không nói chuyện với tôi như cô." Tôi nói với người phụ nữ trước mặt.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Có thể người này thấy tiếp tục lừa gạt tôi không còn thú vị nữa, nhếch miệng lên cười lạnh lẽo với tôi, một làn khói trắng bốc lên từ người anh ta, trong tầng tầng sương mù dày, một khuôn mặt vừa nho nhã vừa tuấn tú khác thường dần dần hiện ra, khuôn mặt này không những tôi đã gặp qua mà ký ức hãy còn mới mẻ, chính là khuôn mặt của Thần Núi, anh ta biến thành dáng vẻ của Thần Sông tới lừa tôi! Hơn nữa đây là lần thứ hai l
Lúc này Thần Núi ăn mặc thanh lịch đoan chính, một bộ áo gấm xanh lam, áo trấn thủ màu trắng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/2196954/chuong-217.html