“Nói lời ngốc nghếch gì vậy, mau đi đi.”
Liễu Long Đình vừa vươn tay đẩy tôi, vừa quay đầu nhìn lỗ hổng của địa ngục Phong Đô, trả lời câu hỏi của Bàn Cổ Oán Linh: “Sao, người tin ta có bản lĩnh lớn như vậy ư?”
Đây hoàn toàn không phải là việc Bàn Cổ Oán Linh tin hay không, mà là nếu như Liễu Long Đình không có Hỗn Độn Chung thì quả thật là không có bản lĩnh lớn như vậy.
Lúc này thấy Liễu Long Đình nói mấy lời đẩy bản thân vào chỗ chết, tôi thật sự vừa tức giận vừa lo lắng, nhưng lại không thể làm gì.
“Được, nếu ngươi đã khăng khăng như vậy thì ta thành toàn cho ngươi!”
Bàn Cổ Oán Linh nói xong mấy lời này, ngay tức khắc một trận khí tức khổng lồ từ cửa vào địa ngục Phong Đô đẩy về phía chúng tôi! Đây là luồng linh khí có oán khí mạnh mẽ, lúc luồng linh khí này lao về phía tôi và Liễu Long Đình, mang theo vô số oan hồn từ trong địa ngục chém giết về phía chúng tôi!
Liễu Long Đình nhìn luồng khí tức ùn ùn kéo đến trào về phía chúng tôi, vừa làm phép bảo vệ tôi và Tiên Lăng, ngăn chặn luồng khí tức làm hại chúng tôi, vừa quay đầu gầm lên với tôi: “Mau đi đi, sau khi lên mặt đất hãy hút Hỗn Độn Chung vào trong cơ thể em, đến động Hoa Tư tìm một thế giới mà không một ai biết, vĩnh viễn sống ở đó!”
Bây giờ Liễu Long Đình đã bị luồng khí tức mà Bàn Cổ Oán Linh tấn công về phía chúng tôi ép cho trán nổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/2197959/chuong-878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.