*
Rầm... rầm...
Soẹt... soẹt...
Đòn sấm sét kế tiếp chuẩn bị giáng xuống.
Lam Anh vẫn giữ nguyên tư thế không động đậy. Cơ thể tang thi của cô không còn chút đau đớn nào, nhưng xương tủy và kinh mạch cơ bản đã bị phát nát, có xu hướng mềm nhũn thành cặn, cô sắp quỳ không nổi nữa.
Ám hệ tỏa ra từng đợt khói đen nhàn nhạt bao quanh cô, kết giới bằng sợ tơ vàng nhạt phía trên đã có dấu hiệu rung động.
Dáng vẻ của Lam Anh đúng kiểu phó thác cho số mệnh...
Số mệnh...
Số mệnh?!!
Hệ thống tức sắp tắt thở
(... dù nó vốn không có hơi thở...)
《Tỉnh lại, chủ nhân》
《Cô không còn nhớ mình kiên trì đến bây giờ là vì điều gì sao》
《Cô không nhớ ý nghĩa khi cô sống sao?》
《Dù cô muốn chết, ngài cũng phải có ý chí trở thành tang thi chứ》
...
《Ít nhất sau này cô vẫn có thể hồi sinh trở về》 hệ thống nó dù có tan thành tro bụi cũng sẽ để cô tồn tại, chỉ cần vẫn còn hiện hữu, mọi thứ sớm muộn gì cũng sẽ được hóa giải.
《Cô khác biệt! Thiên Đạo không dung cô!》
《Cô có biết vì sao lại như vậy không hả?》
《Cha mẹ cô phải như thế nào bây giờ- nếu cô chết?》
Cô vốn là một tồn tại bình thường như vạn vật khác, điều gì khiến bây giờ, Thiên Đạo lại muốn diệt cô?
...
Đôi mắt Lam Anh dần dần lấy lại được phương hướng.
Phản chiếu trong con ngươi sẫm màu là hình ảnh quần múa của vô số tia sét màu tím trắng.
Ám hệ vây quanh cơ thể dần bình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoan-lam-anh/2179851/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.