Hoa Mộ Thanh vội xua tay, nói: “Muội đừng nói thế, ta là tỷ tỷ, đương nhiên phải bảo vệ các muội muội. Muội không cần bận tâm đâu.”
Nói rồi, nàng lại khẽ thở dài: “Giờ thì di nương cũng đã qua đời, có hối hận cũng không thể cứu vãn được. Muội nghe lời tỷ một câu, dù trong lòng có khó chịu thế nào, cũng đừng để lộ ra trước mặt phu nhân. Dù gì thì tương lai còn liên quan đến hôn sự của muội…”
Hoa Thường Hảo lại bật cười, chua chát nói: “Hôn sự? Nhị tỷ, tỷ nghĩ mụ nữ nhân độc ác đó còn bận tâm đến chuyện hôn nhân của muội sao? Giờ bà ta chỉ mong muội ch-ết quách đi cho rảnh nợ ấy chứ!”
“Càn rỡ!”
Bỗng một tiếng quát lớn vang lên.
Tất cả mọi người đều giật mình, đồng loạt quay đầu lại.
Lúc này mới phát hiện ra, không biết từ khi nào, Trữ Thu Liên và Hoa Nguyệt Vân đã đứng ở đầu bên kia của hoa viên!
Không rõ vừa rồi những lời trò chuyện giữa hai người đã bị họ nghe thấy bao nhiêu!
Trữ Thu Liên tức đến mức toàn thân run rẩy, chỉ tay vào Hoa Thường Hảo mắng lớn: “Đồ hạ tiện không biết tôn ti! Đúng là cùng một giuộc với mẫu thân ngươi, không biết điều chút nào! Ta nuôi ngươi lớn là để ngươi mắng ta thế này sao? Người đâu! Lôi nó ra ngoài, đ-ánh ch-ết cho ta!”
Ban đầu trong lòng Hoa Thường Hảo vẫn còn đôi chút sợ hãi, nhưng khi nghe Trữ Thu Liên vì một câu nói của mình mà muốn đ-ánh ch-ết mình, thì nỗi sợ ấy liền tan biến sạch.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/2975379/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.