Hoa Mộ Thanh liếc nhìn Xuân Hà, nàng ta lập tức bước lên một bước, đẩy tên đại thái giám ra, đồng thời quát lớn: “Vô lễ! Trước mặt chủ tử mà cũng dám ăn nói xằng bậy! Cút!”
Tên đại thái giám trong lòng vừa hối hận vừa oán giận tiểu thái giám kia không thôi, nhưng trước mặt Hoa Mộ Thanh và mọi người, hắn không dám lộ ra chút gì, chỉ đành gượng cười nói: “Tiểu thư, nơi này dơ bẩn quá… chi bằng… chi bằng xin mời tiểu thư dẫm lên nô tài mà lên xe vậy!”
Vừa nói, hắn vừa làm bộ muốn quỳ xuống, nhưng động tác lại do dự chẳng mấy thành ý.
Hoa Mộ Thanh chỉ khẽ lắc đầu cười: “Đa tạ công công. Xe này, thôi miễn. Ta đã cùng các vị vào cung tuyển tú, tất nhiên nên đồng hành cùng mọi người mới phải. Phiền ca ca quan tâm, xin chuyển lời cảm tạ của Thanh Nhi.”
Các tú nữ xung quanh phần lớn đã biết khuê danh của nàng, muội muội của Mộ Dung Trần, tên là Mộ Thanh.
Đại thái giám thấy vậy, biết ngay hôm nay vụ này đã hỏng bét, muốn nói thêm vài câu nữa nhưng Hoa Mộ Thanh đã làm bộ muốn rời đi, hắn chỉ đành tâng bốc thêm mấy lời rồi trong lòng đầy hối hận mà lui xuống, định đi kéo xe rời khỏi.
Nào ngờ vừa đến đầu xe, quay đầu lại thì thấy tên tiểu thái giám lúc nãy vẫn chưa theo kịp, lập tức quay đầu mắng lớn: “Thứ dơ bẩn! Còn không mau theo cho kịp! Muốn ch-ết à?!”
Ngay trước mặt bao nhiêu tú nữ mà lại quát tháo đ-ánh đập như thế!
Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/2975494/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.