Nỗi đau từ cú giẫm lên của vó ngựa như dự đoán... lại không hề xảy đến.
Tiểu Trác Tử mở mắt ra, liền nhìn thấy giữa không trung, một bóng áo choàng tím xoay tròn như đóa yêu liên, trong đó là một đóa nh** h** mềm mại mảnh mai được bao bọc bên trong.
Theo gió mà lượn xuống, lơ lửng mấy vòng, rồi đáp nhẹ xuống lưng một con ngựa đen có trán trắng, vóc dáng vô cùng xuất chúng.
Tiểu Trác Tử thở phào nhẹ nhõm, nhưng còn chưa kịp kinh ngạc...thì liền thấy từ lưng ngựa đen ấy, tay áo rộng màu tím bất ngờ hất về phía mình như mây cuộn.
Rõ ràng là mềm mại phiêu diêu, vậy mà lại mang theo một luồng cuồng phong mãnh liệt như muốn lật sông dời biển, xé toạc không khí, lao tới như d-ao bén!
Hắn hoảng sợ vội giơ tay lên chắn.
Không ngờ cơn cuồng phong ấy như có linh khí, lại lướt qua hắn, chia làm hai luồng...
Đâ-m thẳng về phía sau hắn!
“Á!”
“A!!”
Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Tiểu Trác Tử quay đầu lại.
Chỉ thấy Lâm Vũ Kiệt bị đ-ánh bật lùi mấy bước, khóe miệng rỉ má-u.
Con ngựa đỏ thẫm suýt nữa giẫm lên Hoa Mộ Thanh cũng bị chưởng phong đ-ánh trúng, ngã lăn ra đất!
Người nữ nhân mặc trang phục cưỡi ngựa đỏ rực mang phong cách dân tộc, từ trên ngựa ngã lăn xuống, thảm hại kêu gào!
Nàng ta lập tức bật dậy, không màng bụi đất trên người, giận dữ hét về phía người đang ngồi trên con ngựa đen: “Ngươi là ai! Lại dám vô lễ với bản cách cách! Mau quỳ xuống cho ta!”
Người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/2975559/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.