Bùi Hồi Quang gật đầu, khi xoay người đi vẫn còn cười.
... Có gì buồn cười chứ.
Thẩm Hồi nhìn bóng lưng của Bùi Hồi Quang, rầu rĩ trừng y một cái. Nàng lại đổ một viên kẹo từ lọ kẹo nhỏ ra bỏ vào miệng ăn, sau đó cất kỹ lọ nhỏ, quay người đi gặp Hoàng đế.
Được cung nhân bẩm lại, biết Hoàng đế ở thiên điện, Thẩm Hồi không khỏi cau mày.
Ký ức về lần đến thiên điện trước đó của Thẩm Hồi thật sự không tốt đẹp gì, nàng miễn cưỡng sang thiên điện. Khi tới gần, còn chưa vào mà nàng đã bắt đầu buồn nôn.
Nhất là khi nàng còn nghe loáng thoáng tiếng cười duyên của nữ tử truyền ra từ thiên điện.
"Ai đang ở chỗ Hoàng đế?" Thẩm Hồi cảnh giác hỏi. Thậm chí nàng đã muốn đánh trống lui quân.
"Là hai vị nương nương Tĩnh quý phi và Lệ phi ạ." Tiểu thái giám thưa lại bằng giọng the thé.
Nhưng tiếng nữ tử Thẩm Hồi nghe trong thiên điện hiển nhiên không phải của Tĩnh quý phi hoặc Lệ phi, hơn nữa cũng không chỉ một hai giọng nữ. Thẩm Hồi đợi cung nhân vào bẩm mới gồng người tiến vào.
Trong thiên điện sực nức mùi thơm.
Nữ tử nào cũng sẽ thoa ít son phấn lên người, mỗi người thích thoa một loại phấn khác nhau, lúc này mùi của các loại phấn hoà lẫn vào nhau nên càng thêm nồng nặc, mùi hương cũng trở nên khó ngửi.
Hoàng đế lại đang xem mỹ nhân nhảy múa, Tĩnh quý phi và Lệ phi ngồi hầu hạ một trái một phải kề bên Hoàng đế. Mỹ nhân đang múa nọ vải áo mỏng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoan-sung-luc-duoc/1070797/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.