Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Giang Ý viết mấy phép tính để giải quyết bài toán Tuế Tuế hỏi lần trước.
Xong xuôi, hắn uống ngụm nước, cầm bản nháp chuẩn bị đi tìm Lâm Tuế Xuân.
Buổi tối, người kia không ở phòng học thì chắc chắn đang ở trong phòng ngủ rồi.
Khi tới nơi, Giang Ý phát hiện cửa ký túc xá của Lâm Tuế Xuân không khóa.
Qua khe hở nhỏ, hắn trông thấy cậu đang ngồi trên giường, lưng dựa vách tường, mặt vùi vào đầu gối, dưới chân giường còn có một cái va li.
Phòng ngủ không bật đèn, cả người cậu như chôn trong bóng tối xa xăm vô tận.
Giang Ý nhẹ nhàng đi vào, vỗ vai cậu: “Tuế Tuế, sao vậy?”
Nâng cằm Lâm Tuế Xuân lên, hắn phát hiện mắt người nọ đỏ hoe.
Giang Ý nhíu mày, xoa mặt cậu, đau lòng hỏi: “Làm sao vậy? Nói tôi biết ai bắt nạt cậu.”
Đôi mắt Lâm Tuế Xuân rất tối, hệt như bị một tầng sương mù dày đặc bủa vây.
Giang Ý ôm cậu vào lòng, vuốt ve sống lưng cậu: “Không sao cả, không sao, có tôi ở đây rồi.”
Lâm Tuế Xuân tóm lấy cánh tay hắn, liều chết không buông như người đuối nước tự nhiên vớ được cọc gỗ.
Giang Ý lại nói: “Hôm nay tôi ở lại ký túc cùng cậu nhé.”
Lâm Tuế Xuân lắc đầu, khàn giọng nói: “Tôi không muốn ở lại ký túc xá.”
“Vậy, vậy…” Giang Ý suy nghĩ một lát, đột nhiên cong mắt: “Hay tới nhà tôi ở vài hôm đi? Tôi đi xin phép thầy cho cậu.”
Giang Ý ở gần trường học, một căn hộ ba phòng ngủ một phòng khách,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoan-xuan/385478/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.