Phượng Thất Tầm nhìn mặt đầy hoài nghi của Dung di nương , sắc mặt thản nhiên nói: " Vả lại người cuối cùng làm cho đại tỷ bị đưa đến Tịnh từ am --- không phải ta !"
Không phải ngươi sẽ là. . . " Tựa hồ Dung di nương cuối cùng nhớ ra chút gì , vốn là khí thế hung hăng trong nháy mắt ngừng công kích. Ánh mắt nàng rời rạc, lẩm bẩm nói: "Tam tiểu thư. . . Là Tam tiểu thư nói chọc giận Dao nhi, sau đó Dao nhi mới có thể *đại nghịch bất đạo như vậy, mới có thể công khai chống đối lão gia, là Tam tiểu thư. . ."
* đại nghịch bất đạo: 大逆不道 [dànìbùdào] đại nghịch vô đạo (tội do giai cấp phong kiến gán cho những ai chống lại sự thống trị và lễ giáo phong kiến)
" Rốt cuộc di nương nghĩ rõ ràng."
" Tại sao? " Đột nhiên Dung di nương ngẩng đầu lên, vẻ mặt phòng bị nhìn Phượng Thất Tầm, "Tam tiểu thư là muội muội ruột thịt ngươi, tại sao ngươi tại sao phải nói cho ta những thứ này?"
Phượng Thất Tầm cười khẽ, trong con ngươi dòng nước nhu hòa.
" Coi như là muội muội ruột , ta cũng không có thói quen chịu oan ức thay người. "Nàng thanh âm nhàn nhạt nói.
" Nhưng mà ta không hiểu, tại sao Tam tiểu thư nàng phải làm như vậy? Tại sao nàng phải hại Dao nhi ?"
Phượng Thất Tầm đứng dậy đi tới trước cửa sổ, sau một trận gió táp mưa gào, trong vườn trồng mẫu đơn đã thưa thớt chẳng còn bao nhiêu. Dưới ánh trăng trong veo lạnh lẽo , kia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-dau-chi-dich-nu-muu-cung/588168/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.