Nội đường không một người lên tiếng, sợ bị Hách Liên Dục tức giận lan đến. Trăn Nhi được ánh mắt ý bảo của Phượng Thất Tầm, tiến lên một bước, hành lễ với Hách Liên Dục một cái, cung kính trả lời: "Hồi điện hạ, Thận Nhi tỷ tỷ là nha đầu bên người của tiểu thư, từ nhỏ đã hầu hạ tiểu thư, cùng với tiểu thư tình như tỷ muội."
"Thận Nhi kia hiện tại đang ở đâu?"
"Này......" Trăn Nhi hướng chỗ Hàn Huệ Tâm nhìn thoáng qua, làm như có chút khiếp đảm.
"Ta hỏi ngươi Thận Nhi ở đâu?" Hách Liên Dục tăng thêm ngữ khí.
"Thận Nhi tay chân không sạch sẽ, thần phụ để cho quản gia đuổi nàng đi!" Hàn Huệ Tâm đứng dậy hành lễ, nhàn nhạt mà mở miệng.
Phượng Thất Tầm nghe vậy, ngẩng đầu nhìn về phía Hách Liên Dục, "Thận Nhi không phải loại người như vậy, nàng sẽ không trộm đồ vật, nàng sẽ không......"
"Ngươi nói như vậy, là nói ta oan uổng nàng?" Hàn Huệ Tâm nhướng mày chất vấn.
Phượng Thất Tầm giống như bị dọa rồi, thân mình co rụt lại, ngập ngừng nói: "Nữ nhi không dám......"
Ánh mắt Hách Liên Dục chưa từng rời khỏi Phượng Thất Tầm, cho dù là phản ứng nhỏ như vậy, cũng dừng lại trong mắt hắn. Ánh mắt hắn trầm xuống, nhìn về phía Phượng Thất Tầm trong ánh mắt lại thêm vài phần đau lòng.
Hắn vẫn luôn cho rằng đều là vương phủ đích nữ, Phượng Thất Tầm tuy so không được tốt như Phượng Cửu Dạ, nhưng đãi ngộ tất nhiên là không sai.
Nhưng mà hiện tại hắn không dám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-dau-chi-dich-nu-muu-cung/588189/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.