Quán trà "Nghe mưa" nằm ngay bên bờ thành hà, đi bộ chưa đến trăm bước là tới. Phải nói đây là lần đầu tiên Yến Dao Xuân bước vào một quán trà thời cổ đại, không khỏi có chút tò mò, nàng đưa mắt nhìn quanh. Chỉ thấy trong đại sảnh có mấy bàn khách đang ngồi uống trà, nói chuyện cười đùa. Tiểu nhị đang bận rộn bưng trà, dưa, điểm tâm, chạy đôn chạy đáo. Thậm chí còn có một nữ tử đang vừa đàn tỳ bà vừa hát.
Yến Dao Xuân thầm nghĩ, không biết làm bồi bàn ở đây một tháng được bao nhiêu tiền lương, lát nữa có nên hỏi thăm tiểu nhị một chút không...
Nàng đi theo nam tử trẻ tuổi lên lầu. So với đại sảnh ồn ào náo nhiệt, lầu hai yên tĩnh hơn nhiều, không có một vị khách nào, ngoại trừ chiếc bàn cạnh cửa sổ. Một vị công tử trẻ tuổi mặc áo choàng màu đen đang ngồi quay lưng về phía bọn họ, chắc hẳn chính là chủ nhân mà nam tử trẻ tuổi kia nhắc đến.
Quả nhiên, nam tử trẻ tuổi bước lên phía trước, chắp tay hành lễ, cung kính nói: "Chủ tử, Yến ngũ cô nương đã đến."
Vị công tử trẻ tuổi kia giơ tay lên, nhẹ nhàng phẩy phẩy. Nam tử trẻ tuổi gật đầu, im lặng lùi xuống. Từ góc nhìn của Yến Dao Xuân, hắn ta không đi xa, chỉ đứng ở đầu cầu thang phía dưới, giống như một hộ vệ được huấn luyện bài bản, tan trung với nhiệm vụ.
Yến Dao Xuân: "..."
Tốt lắm, cái vẻ ta đây này đúng là để hắn ta diễn đạt được rồi.
Đang lúc Yến Dao Xuân âm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-de-bat-nham-he-thong-cung-dau/1702107/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.