Editor: Quansama
Beta: Nguyệt Vi Yên, Vũ Ngư Nhi
Tiết Tĩnh Xu cứ như thế một hồi mới đứng dậy dùng bữa trưa với hoàng đế.
Tuy hôm nay không cần vào triều nhưng tấu chương của đô thành đưa tới vẫn phải phê duyệt.
Hắn sai người đem tấu chương tới điện Yên Ba Tống Sảng để buổi chiều, hắn ngồi duyệt tấu chương, còn Tiết Tĩnh Xu ở một bên đọc sách.
Trong chiếc hồ nhỏ trước điện, lá sen đong đưa theo gió, những bông hoa sen xinh đẹp mang theo một mùi hương thơm ngát tỏa khắp cả vùng trời.
Ngự thiện phòng dâng bánh sen lên, Tiết Tĩnh Xu cầm một chiếc, cảm nhận hương sen chậm rãi tan ra trong miệng, nàng thỏa mãn nheo mắt lại. Người xưa thường nói: Thâu đắc phù sinh bán nhật nhàn (*),có lẽ cũng chỉ đến vậy mà thôi.
(*) Thâu đắc phù sinh bán nhật nhàn: Giải thoát bản thân khỏi sự phiền não, buồn chán để bản thân tới một nơi thoát tục, tu dưỡng tâm hồn.
Thấy hoàng đế chuyên chú nhìn tấu chương, nàng liền cầm một miếng bánh nhét vào miệng hắn.
Đầu hoàng đế không ngẩng lên, lấy tay ôm nàng vào lòng, Tiết Tĩnh Xu thuận thế dựa vào người hắn.
"Diệu ca ca." Nàng nhẹ giọng gọi.
Hoàng đế cúi đầu nhìn nàng: "Mạn Mạn thấy không thú vị? Hay chúng ta ra ngoài đi dạo một chút?"
Tiết Tĩnh Xu lắc đầu: "Không cần đâu, chính sự quan trọng hơn. Hoàng thượng cứ phê duyệt tấu chương xong đi."
Hoàng đế lại đề nghị: "Cái hồ mới đào có thể sử dụng được rồi, hay ta phái người chuẩn bị, để hoàng hậu vào chơi, thế nào?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-de-cang-muon-cung-chieu-nang/1411138/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.