Lý Bình Chu ngầm cầu tình vì Lâm Vĩnh Thường, nói với Minh Trạm, “Bệ hạ, gia mẫu đã lớn tuổi, ngay cả thần cũng đã lâu không gặp qua biểu muội Trầm gia, không dám dối gạt bệ hạ, biểu muội trong ấn tượng của thần hoàn toàn khác xa vị Phạm Trầm thị kia, thật sự là….Huống chi mẫu thân của thần đã nhiều tuổi như vậy, trong lúc nhất thời nào dám xác nhận thân phận của Phạm Trầm thị.”
Minh Trạm thản nhiên nói, “Nhìn một chút cũng đâu có gì. Cũng không phải bảo lão phu nhân chỉ xem qua rồi xác định thân phận của Phạm Trầm thị, đương nhiên còn phải xác định hộ tịch của bà ta nữa. Sự việc liên quan đến nhất phẩm Tổng đốc của trẫm, trẫm làm sao có thể dễ dàng tin tưởng lời một phía cơ chứ?”
Lý Bình Chu cảm thán, “Bệ hạ, ngài dùng người xưa nay không theo bất kỳ khuôn mẫu nào cả, thần vô cùng khâm phục. Từ khi bệ hạ đăng cơ đã tiến hành một loạt cải cách, nào là thuế muối, mở rộng hàng hải, xây hải cảng, khiến cho quốc khố triều đình trở nên giàu có trù phú.”
“Ngày trước thần lo lắng bệ hạ tuổi còn nhỏ, có nhiều cản trở, nay chứng minh là thần sai lầm rồi, bệ hạ anh tài ngút trời, hơn hẳn Thái tổ hoàng đế.” Lý Bình Chu bỗng nhiên nịnh hót, Minh Trạm có chút kinh ngạc, nghe Lý Bình Chu rốt cục chuyển đề tài, “Điều khiến cho thần kính nể là bệ hạ chỉ trọng dụng nhân tài. Bệ hạ dùng quan viên trong triều, dùng cử nhân, dùng thương nhân, dùng nữ nhân, mặc dù
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-de-nan-vi/1132238/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.