Tiểu Tứ từ trong hỗn loạn mà tỉnh lại, lắc lắc đầu có chút đau nhức, mạnh mẽ nhảy dựng lên quát to một tiếng: “Không cần a!”
“Cái gì không cần nha, ngươi hiện tại muốn không cần cũng không được, còn không mau thay quần áo, người mới tới mà muốn nhàn hạ nha!”
Tiểu Tứ phát hiện bên cạnh mình có một tên bán nam bán nữ, có thể nói là nam nhân trên ba mươi tuổi, mặc một thân quần áo màu tím, trên tay nam nhân là một bộ quần áo cùng kiểu dáng với bộ đang mặc trên người, nhưng màu sắc lại là màu xám, có vẻ như dành cho hắn.
“Ngươi tên gì?”
“Ta gọi Tiểu Tứ.” Tiểu Tứ một bên mặc quần áo một bên trả lời, sờ sờ bụng, nhớ lại chính mình còn chưa có ăn bánh bao……
“Liền gọi ngươi Tiểu Tứ Tử đi, ngươi gọi ta Lăng công công, sau này ngươi theo ta làm việc, biết không? Nếu làm sai cái gì, ta liền để ngươi hảo hảo nhận phạt!” Lăng công công liếc liếc mắt nhìn Tiểu Tứ, tiện tay đặt mâm hoa quả lên bàn, uốn éo mông nói: “Ngươi đem hoa quả mang đến cho Đán phi nương nương, rồi đi Ngự hoa viên quét sạch lá rụng, quét sân xong lại đến tìm ta, ta đi đánh bài .”
Nói xong, hắn biến mất giống như một làn khói, để lại một mình Tiểu Tứ trong trạng thái hoàn toàn ngây người.
Tiểu Tứ thực mờ mịt đi trên hành lang xa lạ, một bên cắn trái cây trên tay, nghĩ rằng: ‘Nhân loại quả nhiên thập phần cổ quái, thời điểm trưởng lão dạy môn Nhân loại học mình thật không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-de-thai-giam-nhat-oa-chuc/2662527/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.