Lục Thanh Lam tiếp theo liền đem kế sách mình nghĩ đến nói một lần.
Lục Thanh Oánh sau khi nghe xong cẩn thận suy nghĩ một hồi, vậy mà cảm thấy kế này có chút khả thi, nếu vạch kế hoạch kỹ lưỡng, giữ được hài nhi của nàng không phải là chuyện khó. Thật sự không ngờ một tiểu cô nương mười hai mười ba tuổi, mà thông minh như vậy, chỉ chớp mắt chính là một cái kế sách, nàng không khỏi cảm thán: “Phụ thân từng nói với ta, Bảo Nhi ngươi thông minh tuyệt đỉnh, đáng tiếc không phải là nam nhi, nếu không nhất định có thể bảo vệ Trường Hưng Hầu phủ ta mấy thập niên trường thịnh không suy, ta ban đầu còn có chút không tin, hiện giờ nhưng tin.”
Lục Thanh Lam không khỏi xấu hổ, nàng không có thần thông được như Lục Hãn nói, cũng chỉ là kiếp trước đã trải qua quá nhiều âm mưu, đối với âm mưu càng thêm mẫn cảm mà thôi.
Hai tỷ muội lại thương lượng một chút vấn đề tỉ mỉ, Lục Thanh Lam đứng dậy cáo từ.
Lục Thanh Oánh nói: “Tỷ muội chúng ta hiếm khi được nói chuyện như vậy, sao ngươi đã gấp gáp đi như vậy?”
Lục Thanh Lam cười nói: “Đại tỷ tỷ ngươi là người mang thai, cần phải nghỉ ngơi thật tốt, không cần lo buồn nhiều đả thương thân thể mới tốt.”
Lục Thanh Oánh nghe nàng nói như vậy, cũng không giữ lại nữa, nàng tiễn Lục Thanh Lam tới cửa, Lục Thanh Lam nói: “Nếu không ta gọi người đưa cho Đại tỷ tỷ chút thuốc giữ thai.”
Đại phòng ít có sản nghiệp, dược liệu sử dụng đều là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-gia-sung-tuc/1016260/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.