Editor: Hương Cỏ
Thọ Khang Cung.
Thái hậu lấy cớ cần nghỉ ngơi, liền để lại Tiêu Kỳ và Kiều Linh Di, trong phút chốc trong phòng liền an tĩnh lại.
Tiêu Kỳ biết rõ Thái hậu có ý gì, mặc dù trong lòng không thích nhưng không nghĩ tới chuyện sẽ giận chó đánh mèo lên người Kiều Linh Di. Dù sao ở trong những năm tháng đen tối nhất của hắn, cô biểu muội này đã mang đến cho hắn không ít ấm áp. Dù sao hắn cũng không phải là con ruột của thái hậu, rất nhiều lúc khó tránh khỏi phải chịu uất ức. Kiều Linh Di là cháu gái thái hậu thích nhất, thường xuyên tuyên nàng ta tiến cung.
Mỗi khi thái hậu trách phạt hắn, chỉ cần Kiều Linh Di trong cung sẽ nói lời tốt cho hắn, còn lén lút đưa cho hắn thức ăn. Khi hắn rét run giữa mùa đông lạnh giá mang đến cho hắn ly trà gừng nóng hổi làm ấm lòng. Bởi vì có nàng ta, thái hậu đối với hắn cũng nhiều khi khó được nhu hòa.
"... Lúc đó Thái hậu cô cô báo tin cho nhà muội, hỏi muội có muốn tiến cung không. Muội liền nói nhất định phải tiến cung." Kiều Linh Di cầm lấy tay áo Tiêu Kỳ, "Biểu ca, mấy năm nay muội luôn luôn muốn mình lớn lên, để có thể gặp lại biểu ca. Người xem, muội đã trở về, người có vui hay không?"
Tiêu Kỳ cúi đầu nhìn bàn tay đang nắm tay áo mình, ánh mắt không khỏi chao một cái. Cũng có một vị cô nương nhỏ bé thích nắm lấy tay áo hắn làm nũng, ngay cả buổi tối cũng phải ôm tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-gia-tieu-kieu-phi/1551480/chuong-120-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.