Vẻ mặt tôi đau khổ nhìn vị thái giám ngồi đối diện uống trà, chân tướng đã biết, lại vượt xa những gì tôi nghĩ, chỉ có trời mới biết nhiều sự kiện liên tiếp cất dấu trong vụ án này.!
Hiện tại xem ra đã xong đâu! Vì sao Long Kỳ lại bị đuổi giết? Là ai đã bỏ tiền thuê Hắc Quỷ Môn? Chỉ dùng ngón chân suy đoán thôi là tôi do mệnh xấu mới chẳng may bị kéo vào sự hỗn loạn bên trong. Trời ơi! chả lẽ là đang trừng phạt tôi chuyện tôi hiểu lầm Long Kỳ sao?
Thôi bỏ đi, hiện giờ tôi đi gặp Long Kỳ nói xin lỗi là được chứ gì. Sau đó nhanh chân tránh người, cách xa bọn họ, cắt đứt hoàn toàn mọi liên quan với hắn.
“Xin hỏi tôi nên gọi ông là Công công dược không?” Đến nửa ngày tôi cũng không biết ông ta họ gì!
“Cô nương thông minh lắm, chỉ liếc mắt đã nhìn ra, ta họ Hà, Hà Nhân Nghĩa công công!” Ông ta khen ngợi tôi liếc mắt nhìn tôi một cái. Tôi sao lại không thông minh chứ? Người sáng suốt cũng nhìn ra mà, chỉ có mình ông ta là không biết mà thôi.
“Hà công công sao? Ông bảo tôi có nên đi xin lỗi Long Kỳ không? Ông xem thuộc hạ của ngài ấy đều mắng tôi hết”
Nhớ tới ánh mắt hung tợn của họ tôi cảm thấy rùng mình. Trước kia thì không sao, giờ lo lắng cũng không đủ. Tôi nghĩ ngợi mãi cũng không thể đứng lên nổi.
“Đúng đấy! Cô nên đi nói xin lỗi với chủ nhân nhà chúng ta đi, lòng dạ ngài rộng lượng nhất định sẽ tha
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-anh-tuc/939360/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.