Có thể tối qua vẽ tranh quá muộn nên đầu óc có chút choáng váng, lúc này ngoài cửa vang lên tiếng gõ “cộc cộc”, “Tỷ tỷ, người đã dậy chưa? Muội mang đến cho người một chút điểm tâm nè”
Đã rửa sạch mặt mũi chân tay, tôi ngồi ăn nhấm nháp điểm tâm trên bàn, ánh mắt Tiểu Lan đột nhiên sáng ngời “Tỷ tỷ, đây là tỷ vẽ sao? Đẹp quá ha! Cô gái này thực khá đẹp ha!” Cô nàng cầm bức tranh Hằng Nga Bôn Nguyệt lên nhìn thích thú không rời.
“Không phải ta vẽ thì còn ai vào đây nữa?” Tôi vừa ăn, vừa nhìn biểu hiện thưởng thức thú vị của cô nàng, nha đầu Tiểu Lan này cứ quang quác cái mồm vậy hỏi.
Trong lòng tôi có chút tiếc nuối, bức tranh này của tôi duy nhất không hoàn mỹ chính là không đề chữ. Xem ra tôi phải tự tìm người để đề chữ rồi.
Tôi ở trong phòng ước chừng năm ngày, năm ngày này Tiểu Thuý Tiểu Lan trừ chuyện đưa cơm nước ra, cũng không quấy rầy, nên tranh của tôi cũng mau hoàn thành. Tôi vẽ được mười lăm bức, phần lớn đều là tranh con người, hơn nữa toàn bộ đều là vẽ phụ nữ, đây cũng là đặc điểm chủ đạo của tôi, tôi chỉ vẽ phụ nữ, bởi vì phụ nữ là người lúc nào cũng có vẻ mềm mại, quyến rũ rất thích hợp để vẽ tranh. Lúc nhíu mày nhăn mặt, lúc động lúc tĩnh, mặt mày lúc đó đúng là rất có phong thái.
Trừ mỹ nữ ra cũng có một ít tranh sơn thuỷ, vách đá, mỏm đá, thác nước, cây tùng, biển trời linh tinh gì đó.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-anh-tuc/939398/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.