Khi vết thương của Tề Nghiên đã lành được hơn một nửa, chúng ta trở về hoàng cung, tiện thể mang theo hai con thỏ.
Cuối cùng, Giang Ninh Dao và ta nhìn nhau, đề nghị: “Tối nay ăn thịt thỏ kho tàu nhé?”
Ta thấy ý kiến này tuyệt vời.
Những chuyện đã xảy ra trước đây đều đã được điều tra làm sáng tỏ.
Vụ ám sát lần này, cùng với nhát kiếm mà Lương Tri Ý chắn cho Tề Nghiên ở yến tiệc, đều là do người của Lương Chí Mẫn làm.
Trong thời gian đó, Lương Chí Mẫn còn lén lút chiêu binh mãi mã, mưu đồ làm phản, kết bè kết phái và nhiều tội danh khác. Chuyện Lương Tri Ý dùng mê tình hương cũng bị phơi bày, cùng với việc thông đồng với tiền triều, gây rối chính sự.
Tóm lại, cặp tỷ đệ này, chỉ sau một đêm, đã mất hết danh tiếng và cùng nhau bị tống vào ngục.
Đêm trước ngày hành hình, Lương Tri Ý cầu kiến ta. Ta thì lười, nhưng Tề Nghiên lại muốn đưa ta đi cùng.
Lương Tri Ý vẫn thẳng lưng, trên mặt không còn vẻ dịu dàng thường thấy.
“Sao ngươi dám đến cùng?” Nàng oán hận nói với Tề Nghiên.
Tề Nghiên ôm ta, lười biếng đáp: “Không phải ngươi muốn nói chuyện của ta với nàng sao? Vậy ta, người trong cuộc, tại sao không thể có mặt ở đây?”
Ta không thích kiểu đối thoại úp mở này: “Có gì thì nói thẳng, không thì ta đi đây.”
Ta còn hẹn với Giang Ninh Dao tối nay ăn thịt chân giò kho tàu nữa.
Lương Tri Ý nhìn ta với vẻ mặt “ngươi thật đáng buồn”: “Ngươi có biết người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-chi-la-nguoi-chay-tron/2847731/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.