🌼 Đồ ngu ngốc, đồ ngu ngốc 🌼
Chung Niệm Nguyệt không nhanh không chậm, bưng mâm điểm tâm vào kéo màn lại.
Vào thời cổ đại, quyền lực của hoàng thất còn lớn hơn trời, cho dù gia tộc có lớn mạnh đến đâu khi chống lại hoàng thất chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.
Nàng không muốn Chung gia lặp lại kết cục bi thảm trong sách.
Nếu nàng có thể nói cho Thái Tử biết bản thân không có chút tình cảm nào với hắn, và không muốn cản trở tình cảm của nam nữ chính...
Vừa mới suy nghĩ tới đó, thì bỗng nghe được tiếng bước chân.
Giọng của thiếu niên vang lên bên ngoài màn: "Nghe nói biểu muội bị bệnh, ta đến thăm muội. A di không ở trong phủ, nếu bệnh nặng thì nên mời thái y tới xem thử."
Trong và ngoài màn yên lặng một cách kỳ lạ.
Bình thường, Chung Niệm Nguyệt mỗi khi nghe thấy hắn nói như vậy, thì sẽ cao hứng ôm lấy hắn.
Nhưng bây giờ lại không có gì xảy ra.
Thái tử Kỳ Hãn nhíu mày lại, nhìn qua đám hạ nhân, thậm chí ngay cả nha hoàn Hương Đào và Tiền ma ma sắc mặt có chút kỳ lạ.
Chuyện gì đang xảy ra?
Lần này biểu muội lại bày trò gì hay hơn?
Chung Niệm Nguyệt đem điểm tâm trong miệng nuốt xuống, có chút nghẹn, nếu bây giờ có trà để uống thì tốt biết mấy.
Nàng liếm môi dưới, lúc này mới trả lời: "Không có việc gì, chỉ là không thể gặp gió."
Giọng nói của thiếu nữ nhỏ hơn bình thường, nghe kĩ thì giống như bệnh thật.
Kỳ Hãn một tay nắm lấy màn, thấp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-chinh-la-thien-ha/2634227/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.