Edit: PT a.k.a Ring
Một bữa ăn sáng những quý phi lại ăn thấp thỏm không yên, cũng chỉ có Hủ Liên cùng Linh Lung bình tĩnh nhất. Xem ra lần này, bọn họ đã biết được Hoàng hậu nương nương cũng không phải kẻ ngốc, tuy bị Hoàng Thượng vắng vẻ, nhưng vẫn không thể coi thường.
Dùng xong đồ ăn sáng, Hủ Liên cho những cung nữ vẫn đi theo hai bên cô lui xuống, một mình một người đi trong hậu hoa viên. Cái oi bức giữa hè tại chỗ bóng cây rậm rạp mát mẻ ở đây lại có vẻ không đáng kể, nhìn hoa cỏ hai bên được chăm sóc chu đáo, tâm tình Hủ Liên cũng thả lỏng một chút.
“Bốp...” Một hòn đá thẳng tắp hướng cô bay tới, bị cô tránh thoát trong gang tấc. Hủ Liên hơi nhíu đôi mi thanh tú, nhìn lên bóng dáng trên cây. Một đứa nhóc chừng bảy, tám tuổi ở trên làm mặt quỷ với cô, rất hiển nhiên vừa rồi chính là cậu ra tay.
“Xuống đây.” Vẫn bình tĩnh như trước nói với đứa nhỏ trên cây “Đừng để ta nói lần thứ hai.”
“Ta sao phải nghe lời ngươi, biết ta là ai không?” Cậu bực bội đứng ở trên cây, hai tay chống nạnh nhìn xuống Hủ Liên.
“Ngươi nói xem ngươi là ai?” Hủ Liên đạm mạc nhìn đứa nhỏ bướng bỉnh, loại trẻ con bị làm hư này là cô ghét nhất.
“Ta là Điền Thần Chích, đúng là hoàng tử, ngươi sợ rồi sao, còn không mau mau quỳ xuống cho ta.” Nhìn bộ dạng cằm muốn chĩa lên trời của cậu, Hủ Liên lại nhìn xuống thân cây dưới chân cậu bé, mơ hồ có dấu hiệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-phuc-hac-cua-tram/401124/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.