Edit: PT a.k.a Ring.
“Ngươi tỉnh?” Điền Triết Dực mở mắt, nhìn Thư Dao đang giãy dụa muốn ngồi dậy.
“Ừm.” Thư Dao tựa ở đầu giường, đỡ tay lên trán. Cô chậm rãi nhớ đến tình cảnh ngày hôm qua. Cảm giác đó không lẽ là…
“Ta đi gọi chút đồ ăn đến.” Điền Triết Dực xuống giường, nhanh chóng đi ra ngoài. Nếu hắn chậm một chút chắc đã có thể thấy bộ dáng Thư Dao đỏ mặt.
“Hôm qua không phải là hắn dùng miệng đút chứ.” Thư Dao sờ cánh môi có chút khô khốc, cô biết Điền Triết Dực tuyệt đối sẽ không để Hạo Trạch đến quá gần.
“Thư Dao, ngươi đỡ nhiều chưa?” Hạo Trạch ở sát vách nghe được động tĩnh, biết Thư Dao đã tỉnh, hắn thập thò ngoài của không dám bước vào.
“Hạo Trạch, vào đi.” Thư Dao bất đắc dĩ ngoắc tay, biết Hạo Trạch lo lắng điều gì. Kỳ thực chỉ cần Hạo Trạch đem bí mật của mình nói ra, Điền Triết Dực sẽ không đối với hắn ác liệt như vậy.
Nếu Hạo Trạch không muốn nói, như vậy cô cũng không thể làm gì, chỉ có thể ra tay ngăn lại lúc Điền Triết Dực điên lên.
“Ai nha, ngươi không biết nam nhân kia kinh khủng cỡ nào a, nếu ngươi hôm nay còn chưa tỉnh, ta nhất định sẽ phải chết.” Hạo Trạch đứng bên giường vuốt vuốt ngực, một bộ dáng vừa nghĩ đến đã sợ.
“Nhờ có ngươi.” Thư Dao cười cười, chậm rãi ngồi ngay ngắn lại.
“Hắc hắc, đừng nói như vậy. Ta còn muốn cảm tạ các ngươi đã đem ta đi. Nếu không phải sư phụ vẫn hạn chế, ta đã sớm trốn ra. Được rồi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-phuc-hac-cua-tram/401442/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.