Kinh thành phồn hoa, đi hay ở đều là một phen cảnh tượng náo nhiệt.
Ngã tư đường hai bên, nhóm tiểu thương thét to rao hàng, người đến người đi huyên náo, nhóm quan phủ tuần tra ngẫu nhiên sẽ quát một tiếng thị uy, còn có các cô nương trong thanh lâu giọng nhuyễn mị tận xương cốt.
Thiển Thư bước đi không mục đích giữa ngã tư đường ồn ào tiếng người.
Nàng đã rời cung hai ngày, không về nhà, mà chỉ dừng chân ở trong một khách điếm trong kinh thành.
Khi nhàn hạ, nàng sẽ đi dạo trước các quầy hàng, nhìn mấy thứ hiếm lạ, trộm mua vài thứ, dự định khi nào đó tìm một lý do không tính rõ ràng đưa cho Đức phi.
Nàng không phải không muốn về nhà.
Đại đa số cung nữ tiến cung vì bọn họ là nô hoặc là nữ tử bất hạnh, hoặc vì bất đắc dĩ, lại hoặc vì không muốn chịu cuộc sống vốn mệt, xa cầu có cơ hội chuyển mình.
Từ nhỏ Thiển Thư mất cha nương, càng không có hưởng thụ qua gia đình ấm áp.
Nàng chưa từng nói với Đức phi gia thế của mình, càng không đề cập qua với các cung nữ khác.
Đây là bí mật của nàng, một bí mật đau khổ mà nàng tính mang theo vào quan tài.
Mệnh nàng không tốt nhưng gặp được một chủ tử đối xử với nàng ân cần.
Vì thế, cuộc sống ngươi lừa ta gạt trong Hậu cung, cho dù bởi vì có Hoàng hậu nên không có phi tần nào dám dùng hết tâm tư tranh đấu gay gắt.
Thế nhưng hầu hết các cung nữ, thái giám bên người các nàng cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-vi-thuong-khuynh-phi-niem/171054/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.