Hoàng thượng còn chưa nói trừng phạt hắn như thế nào đâu!
Chính hắn tự cho mình trừng phạt!
Dương Thải Y đỉnh đầu đều đã muốn bốc khói! Ả tức giận.
" Tốt lắm, lui xuống đi." Mắt Thuận An đế căn bản nhìn không rõ lắm, nghe được âm thanh, còn có Hoa Ngu 'thành tâm' nhận sai, cũng không định truy cứu.
" Tạ ơn Hoàng thượng." Hoa Ngu đáp lại, vừa ngẩng lên, liền quăng cho Dương Thải Y bên cạnh một cái ánh mắt khiêu khích.
Dương Thải Y:...
Ả nhất định phải xé mặt con chó hoang này!
Vãn yến không tiếp tục bao lâu, bởi vì Thuận An đế thân mình không khỏe mà tan tiệc.
Hoa Ngu phụ giúp Chu Lăng Thần ra ngoài Nguyệt Nhạc cung, trên mặt có chút đăm chiêu.
" Ngươi đúng là có bản lĩnh." Âm thanh lành lạnh của Chu Lăng Thần truyền đến khiến Hoa Ngu khôi phục lại tinh thần.
" Nô tài... "
"Đứng lại!" Lời của nàng còn chưa nói nói ra, liền nghe thấy một tiếng quát lạnh.
Nhìn lên thì thấy một đám người hùng hùng hổ hổ đi đến.
Hoa Ngu sắc mặt chợt biến, đi tới trước mặt Chu Lăng Thần, đưa tay chỉnh lại y bào của Chu Lăng Thần, nói:
" Vương gia, ban đêm gió lạnh, chớ để bị nhiễm hàn khí." Chu Lăng Thần quan sát đôi tay đang ở trên người hắn làm loạn, cười như không cười.
' Vương gia, xin người!' Nâng mắt lên, liền thấy nàng đối với mình làm khẩu âm.
Hắn nhíu mi, ánh mắt nghiền ngẫm.
" Người đâu!" Phía sau, Dương Thải Y nổi trận lôi đình, Hoa Ngu quay lại, đứng lên.
Sau đó thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2353143/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.