Phải để cho hắn hảo hảo mà nhìn xem, chú sói nhỏ này, đến tột cùng là như thế nào!
Vừa nghĩ, Hoa Ngu liền lùi lại từng bước, đến cạnh lồng sắt của Đỉnh Phong.
Đỉnh Phong nhìn nàng, hưng phấn nhảy lên.
Hoa Ngu đột nhiên ngồi xuống--
" Soạt soạt!" Cửa lồng sắt mở ra!
Chuyện vừa phát sinh Dung Triệt còn chưa phản ứng lại thì con sói trong lồng đã nhảy ra!
" Đỉnh Phong, đi! Chúng ta đi bồi Dung công tử, hảo hảo chơi đùa." Hoa Ngu dựa vào lồng sắt, trên mặt dạt dào chế nhạo.
Giống như hưởng ứng lại lời nói của Hoa Ngu, Đỉnh Phong ra khỏi lồng, vẫy vẫy cái đuôi...
" Ngao ô!" Thanh âm cao vút mang theo mãnh liệt hưng phấn.
Dung Triệt cảm thấy cả người đều cứng ngắc rồi, con sói kia lông bạc, dưới ánh mặt trời lại càng rực rỡ, hai răng nanh bén nhọn, đôi mắt xanh biếc tràn đầy hưng phấn, cứ như vậy nhảy bổ vào hắn.
Nhất thời, hắn cảm thấy lông tóc cả người dựng đứng, sự sợ hãi từ sâu trong linh hồn hiện ra, vọt tận trong lòng--
" A!" Dung Triệt kêu lên, thê lương vô cùng, truyền đến mọi ngóc ngách của Vương phủ.
Mọi người nghe được âm thanh này đều không nhịn được run lên. Cái gì thế này? Rõ ràng là ban ngày mà Vương phủ lại có quỷ sao?
Mà âm thanh này so với chuyện ma quỷ còn đáng sợ hơn a!
" Ngao ô ngao ô!" Ở bên kia, Đỉnh Phong lâu lâu mới được ra khỏi lồng sắt vô cùng vui vẻ đuổi theo Dung Triệt.
Còn vị Dung công tử phong lưu phóng khoáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2353278/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.