Bộ dáng chạy thục mạng kia, ai không biết còn tưởng có hồng thủy mãnh thú đuổi theo nàng đâu!
Chu Lăng Thần nhìn nàng chạy như bay, ý cười trên mặt thu lại.
Nhưng trên tay phải như có xúc cảm khác lạ, khiến hắn không khỏi vuốt ve. Dù chỉ mới chạm qua một chút, cảm xúc mềm mại đó vẫn lưu lại trên tay hắn. Vòng eo đó, một tay cũng đủ nắm.
Hắn nhíu mày.
Vốn chỉ thấy vật nhỏ này không giống bình thường, không bài xích "hắn" tiếp cận thôi. Như thế nào mà thời gian càng dài, càng ngày càng mất khống chế?
Vừa rồi hắn vùi đầu vào cổ "hắn", suýt chút nữa là không nhịn được.
Thái giám mà cũng có thể câu dẫn như vậy sao?
Hoa Ngu hoàn toàn không biết suy nghĩ của Chu Lăng Thần, chỉ đơn giản cho rằng hắn đột nhiên "lên cơn" nên mới như vậy.
Mà nếu nàng biết suy nghĩ của Chu Lăng Thần, chỉ sợ càng cảm thấy Chu Lăng Thần là đại biến thái!
..........
Không khí trong triều hôm nay quả thực rất áp lực.
Hoa Ngu vừa tiến vào lập tức cảm giác được.
Chỉ là nàng làm như không biết, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, phảng phất như không tồn tại.
" Hoàng thượng, thần có việc quan trọng muốn tâu! " Sau khi giải quyết xong chuyện của Thuận An đế, liền có người đứng ra.
Còn ai ngoài vị Chu đại nhân ở Bạch Ngọc các kia.
Nàng hơi nhếch miệng, tới nhanh a. Xem ra Chu đại nhân sốt ruột lắm rồi.
" Nói. " Chu Lăng Thần lạnh nhạt nhìn hắn.
" Đại thống lĩnh Điện Tiền Tư Hoa Ngu không coi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2353402/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.