Chà, kiểu này là muốn nhảy xổ tới vặn cổ Hoa Ngu đây.
Hoa Ngu thấy hắn như vậy, chỉ lười biếng nằm dài trên ghế dựa. Ở cái nơi nghiêm chỉnh này, nàng một chút đứng đắn cũng không có, từ dáng ngồi đến nụ cười, thậm chí đến ánh mắt cũng không hợp với khí thế nơi đây. Nhưng vẫn là nàng, ra lệnh một tiếng lôi Chu Viêm lên.
" Cẩu nô tài! " Chu Viêm thở hổn hển, vì bị người giữ chặt mà không thể động đậy.
" Ngươi có biết bản công tử là ai không? Ngươi dám đối xử với bản công tử như này sao? Đồ tiện nhân nhà ngươi! Chờ đến khi bản công tử ra ngoài, nhất định phải giết chết ngươi! "
" Giết chết ta? " Hoa Ngu nghiêng đầu, cười như không cười nhìn hắn. Trong đầu hiện lên hình ảnh mấy năm trước, hai cỗ thi thể không toàn thây.
Hai nha hoàn kia, quan hệ với nàng rất tốt. Nàng thân thiết gọi họ là tỷ tỷ, các nàng đối với nàng, cũng giống như muội muội nghịch ngợm trong nhà. Nàng là thân nữ nhi, người nhà đều rõ. Trước khi các nàng xảy ra chuyện, còn suy nghĩ đến thân phận kia của nàng.
Khi ấy, các nàng nghĩ thân nữ nhi lại ra vẻ nam tử, còn đi theo một đám nam nhân đi đánh giặc, nếu sau này bị người biết thì làm sao gả ra ngoài.
Nàng không cho là đúng, còn cười cười. Không nghĩ tới hôm sau lại thấy thi thể của hai người.
Các nàng bị gã sai vặt của Chu Viêm đưa về, nói hai nô tì này đắc tội công tử nhà bọn họ, nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2353418/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.