Có gì đó sai sai thì phải??
Đáng lý ra hắn phải tức giận, hoặc trách cứ nàng dĩ hạ phạm thượng chứ?! Thế quái nào người thất thố lại là nàng?!
Quả nhiên...
Biến thái không phải dạng người bình thường có thể lý giải được.
" Thế nào? " Chu Lăng Thần nhìn vẻ mặt nàng thay đổi lên xuống, tươi cười trên mặt càng lớn hơn.
" Chẳng phải ngươi nói ngươi coi trẫm như là phụ thân, huynh trưởng sao? Hay là... " Hắn nhướn mày, tựa tiếu phi tiếu.
" Ngươi muốn gọi trẫm là phụ thân? "
Hoa Ngu:...
" Thần ca ca. " Trong nháy mắt, hình như nàng vừa nói gì đó. Cái này gọi là gì nhỉ? Hảo hán phải biết tránh cái thiệt trước mắt a!
Chu Lăng Thần vốn chỉ nổi hứng trêu chọc nàng, nào ngờ nghe được một câu "Thần ca ca", sắc mặt hắn liền lạnh xuống.
" Lui xuống đi. " Hoa Ngu không hiểu sao hắn đột nhiên lại lãnh đạm, đuổi nàng đi. Mà thôi, dù sao thì càng tốt. So với cái dáng vẻ kia thì bộ dạng lạnh lùng này vẫn tốt hơn.
" Vâng. " Nàng vội vàng đi xuống.
Chu Lăng Thần nhìn nàng xoay người rời đi, trong mắt tràn đầy thâm trầm. Một tiếng kia quả thực thẳng đánh vào lòng hắn. Tiểu Hoa nhi tuy rằng chơi rất vui, nhưng hắn cũng không quên, đối phương là thái giám. Nếu cứ tiếp tục như thế, hắn không chắc rằng bản thân có xuống tay với một thái giám hay không.
Nghĩ đến Hoa Ngu da thịt trắng nõn kia...
Đáy mắt Chu Lăng Thần càng tối hơn.
Về phía Hoa Ngu, sau khi chạy ra khỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2353443/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.